Bỏ thói quen ảo tưởng, sống bớt khổ
Mỗi người chúng ta đều có những ảo tưởng riêng của bản thân. Tại sao người ta cứ mãi bị cuốn trôi trong 3 loại ảo tưởng này của bản thân để rồi phải sống một cuộc sống khổ sở như vậy?
Sai lầm đầu tiên, quen càng nhiều bạn càng tốt
Một số người nói rằng: Có nhiều bạn bè là có thêm mối quan hệ, mở rộng con đường làm ăn. Vì vậy, mọi người đều bận rộn để tìm cách biết thêm nhiều người và mở rộng mối quan hệ xã giao này. Điều này là tốt, nhưng số người bạn biết thêm liệu có nhiều không? Thực ra, bạn không nhất thiết phải làm như thế, bạn sẽ không đủ thời gian và công sức để làm việc này và những người bạn quen được chưa hẳn là bạn đúng nghĩa. Vậy nên, bạn bè quan trọng là chất lượng chứ không phải số lượng.
Đôi khi những người bạn mà chúng ta quen ngoài đời chưa chắc đã tốt với bạn nhưng cũng có nhiều người bạn không biết, bạn có thể nhận được nhiều sự giúp đỡ từ họ.
Có rất nhiều người nổi tiếng và thành đạt trên thế giới này. Bạn biết họ, nhưng họ không liên quan gì đến bạn. Tôi biết một cô bạn, trước đây, mỗi lúc rảnh cô đều lướt Facebook để tìm bạn bè. Cô add rất nhiều tài khoản có quen, có lạ. Mọi thứ vẫn diễn ra bình thường cho đến khi nhà cô gặp khó khăn, cha mẹ cô phải đi làm ăn xa và cô đã sống một mình đã được một năm. Khi nhớ họ, cô liền đăng status kể về gia cảnh của mình và trút hết nỗi lòng cô. Những người bạn trên Facebook đều đồng cảm với cô và chia sẻ cùng cô. Nhưng hôm sau lên công ty, đồng nghiệp của cô nhân lúc cô vào toilet đã xúm nhau bàn tán về chuyện nhà cô. Họ cho rằng cha mẹ cô thiếu nợ rồi bỏ sang xứ khác… Điều này khiến cô rất buồn nhưng không thể làm gì khác. Cô buồn bã đi lang thang và đánh rơi ví tiền. Chợt có một anh chàng cũng hơn cô vài tuổi nhặt được ví và chạy theo cô để trả lại ví. Hỏi ra thì biết anh ta làm ở công ty đối diện chỗ cô làm. Cô rối rít cám ơn và mời anh ta một buổi cà phê để bày tỏ sự biết ơn đó. Kể từ sau lần gặp gỡ đó, hai người trở thành bạn tốt của nhau.
Càng trưởng thành, bạn sẽ nhận ra quy tắc ẩn mà không ai biết: giá trị của bạn càng lớn, người ta nhiệt tình biết đến bạn. Giá trị ở đây không hẳn là tiền bạc mà là sự biết cách lắng nghe, biết điều chỉnh bầu không khí, đặc biệt là biết giữ bí mật khi trót hứa của bạn.
Thật vô nghĩa khi lãng phí quá nhiều thời gian kết bạn vì số lượng và những người hiện đại thường chú ý đến tình bạn đúng nghĩa. Do đó, thà chỉ có một người bạn ở bên ta khi ta khốn khó còn hơn là cả trăm người nhưng khi cần thì ” Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được…”
Lầm tưởng thứ hai, người quen không phải là người giám hộ của bạn
Chúng ta rất thoải mái trong việc an ủi bản thân. Tôi không thể gọi cho một ai đó trong vòng vài phút, tôi đành tự nhủ rằng chắc người đó đang họp nên có thể người đó không nghe được điện thoại. Gọi không được, tôi liền nhắn với người đó thì không thấy trả lời lại, tôi lại tự nhủ rằng điện thoại người đó có thể hết pin và tắt nguồn. Và sau một ngày không có tin nhắn hay cuộc gọi nào của người đó cả. Trên thực tế, dù bận rộn đến đâu, tôi cũng có thể trả lại tin nhắn trong vài giờ. Tôi chỉ muốn có thể quan tâm đến bạn.
Thời còn đi làm ở công ty tài chính nọ, tôi có một người bạn khác phòng ban, ban đầu tôi không biết cô ta, nhưng do cô nhắn tin hỏi về một số vấn đề thuế vụ, nên tôi… có thể gọi là quen biết. Tôi nhắn tin về bảng thuế cho cô ấy nhưng chắc cô ta không rõ nên gọi điện thoại hỏi lại tôi. Khi ấy tôi ngập trong deadline, rất bận nhưng vẫn ngồi trả lời các thắc mắc của cô. Mọi chuyện tưởng xong xuôi, sáng hôm sau cô lại gọi hỏi về vấn đề khác về mã số thuế. Tôi cảm thấy hơi phiền nhưng vẫn gượng gạo trả lời cô. Sau vài tuần, tưởng cô đã quen về các vấn đề liên quan đến thuế vụ, cô lại gọi. Tức giận nên tôi hỏi lại cô ấy rằng sau vài tuần mà vẫn chưa quen hay sao. Cô ấy bảo tôi rằng cô không nhớ những gì tôi nói nên tiếp tục hỏi. Những lần kế tiếp, tôi không nghe máy. Vài ngày sau đó, cô ấy đã buộc tội một người bạn (không phải tôi), người đã không trả lời tin nhắn của cô ấy trong nhiều giờ và gửi hẳn vào nhóm làm việc của cô và hỏi cô đồng nghiệp kia có bận thực sự không? Cô còn bảo cô đồng nghiệp kia không tôn trọng mình.
Nghiêm túc mà nói, tôi đã cười thầm trong bụng khi thấy hành vi này. Nhiều lần, những người khác không trả lời lại tin nhắn của bạn có rất nhiều nguyên do, nhưng nếu bạn hỏi quá nhiều lần về một vấn đề đơn giản thì việc tin nhắn của bạn đồng nghĩa với việc “Bạn đang gây phiền nhiễu cho tôi đấy” hoặc “Tôi rất bận nên bạn đừng phiền tôi”.
Thực ra người khác có thể nói những câu như vậy nhưng họ muốn để lại một chút thể diện cho họ và bạn nên có thể không nghe thấy hoặc không đọc tin.
Suy nghĩ lại xem hành vi của bạn có gây ra rắc rối cho bên kia hay không. Nếu việc quan trọng thì hỏi nhưng khi người đó giải thích thì hãy tập trung và chú tâm ghi nhớ vì họ còn công việc của họ, họ không có dư giả thời gian để đóng vai cuộn băng để bạn ấn nút thì tua lại. Họ là người quen, người bạn, người đồng nghiệp chứ không phải là người giám hộ chịu trách nhiệm cho tất cả những khó khăn của bạn.
Thứ ba, ảo tưởng lớn nhất trong cuộc sống, đó là nghĩ rằng “Thời gian vẫn còn, sao phải vội”
Có một cô gái đến bệnh viện trong tình trạng gãy chân và gặp một bác sĩ chuyên khoa có tay nghề cực kỳ tốt. Hôm ấy, bác sĩ nói với cô rằng cô bị gãy xương và được cố định bằng đinh thép thì sau một năm phải lấy ra. Trong quá trình điều trị và tái khám định kỳ, nhờ tính ân cần, chu đáo của bác sĩ với bệnh nhân mà họ dần trở thành bạn thân . Sau đó, cô này do bận rộn với mảng công việc mới liên quan đến Chứng khoán của mình, nên lười sắp xếp thời gian để đi gỡ đinh cố định. Bác sĩ đã nhắc nhở cô nhiều lần, thậm chí hẹn lịch gặp cụ thể, nhưng cô nghĩ: “Ngày dài tháng rộng, còn thời gian là còn cơ hội. Bận hôm này thì hôm khác đi.” Nào ngờ, xui xẻo thay, bác sĩ đã mất trên đường về nhà một thời gian sau đó. Nguyên nhân do đường trơn sau mưa gây tai nạn giao thông liên hoàn, và vị bác sĩ này không may là một trong những nạn nhân của cơ sự này và không qua khỏi. Sự chậm trễ đã khiến cô thậm chí không thể nói lời từ biệt cuối cùng với người bạn thân nhất của cô.
Ảo tưởng lớn nhất trong cuộc sống là chúng ta lầm tưởng rằng mình còn trẻ, còn nhiều thời gian nên hẹn lần hẹn lữa mãi và cuối cùng, chúng ta bị sốc vì cuộc đời là vô thường.
Nếu tuổi thọ trung bình của một người là 78 tuổi thì chúng ta đã dành 28,3 năm để ngủ và tương đương một phần ba thời gian sống. Chúng ta làm việc 8 giờ mỗi ngày, dành 10,5 năm trong cuộc đời của chúng ta, cộng với làm thêm giờ, đi lại và những việc khác. Chúng ta lại dành 9,5 năm trong giải trí và các mối quan hệ cá nhân. Cộng với thời gian cần thiết để ăn và ngủ, thời gian thực sự có thể tự do chỉ là 9 năm.
Điều này có nghĩa là sau khi sống khoảng 40 tuổi, chúng ta còn rất ít thời gian. Có rất nhiều người hối tiếc vì họ đã để người quan trọng nhất đời họ ra đi chỉ vì họ lo lắng không biết nên thổ lộ hay không. Họ thực sự không có cơ hội nếu họ không được thực hiện ngay bây giờ. Điều mọi người nên có nhất là ý thức tôn trọng thời gian.
Vì vậy:
- Hãy dành nhiều thời gian hơn cho những người xung quanh, nói chuyện với bố mẹ, ăn uống với người thân, lớn lên cùng con cái và đừng ngần ngại chi tiêu cho những người quan trọng.
- Hãy đi chơi, trà sữa cùng bạn bè nếu đã lâu rồi bạn chưa đi cùng họ, hãy chắc rằng đã lên kế hoạch thì thực hiện chứ đừng cố làm bể kèo.
- Hãy chăm sóc cơ thể của bạn, bớt giận dữ, đừng tuyệt vọng và chờ đợi thời điểm. Khi vận may đến với bạn, hãy nắm bắt nó.
Mọi người luôn chờ đợi cuộc sống này. Chờ đợi tương lai, chờ đợi thời gian tiếp theo, chờ đợi điều kiện, chờ đợi tiền bạc. Chờ cho đến khi kết thúc, chờ cho đến khi không còn sức khỏe, chờ đợi đến khi không còn cơ hội, chờ cho đến khi không còn sự lựa chọn nào, chờ đến khi hối hận. Hãy hành động ngay khi còn có thể.
Ba ảo tưởng lớn của cuộc sống đã được liệt kê rất cụ thể, hi vọng bạn có thể nhận ra nó sớm hơn và sống tốt hơn.
_CafeBiz_